3 tháng 7, 2012

Có một nỗi nhớ nơi con tim mong chờ…

Nếu hai bạn đang phải cách xa nhau dù khoảng cách là hàng chục, hàng trăm, thậm chí hàng chục nghìn km và đang đợi chờ ngày gặp lại thì Blog Radio tuần này dành tặng bạn!

Trong những cung bậc cảm xúc của tình yêu thì nỗi nhớ và sự đợi chờ luôn khó gọi tên nhưng hy vọng qua những sẻ chia từ chính các thính giả của Blog Radio bạn sẽ tìm thấy một phần của mình trong đó. Người ra đi, người ở lại đều mang những tâm trạng riêng nhưng bạn đừng quên rằng cứ một ngày trôi qua thì ngày hai người gặp lại nhau sẽ lại rút bớt đi một ngày rồi. Chúc cho những vòng tay qua webcam, những nụ hôn qua cửa sổ chat, những yêu thương đong đầy qua những lá thư sẽ làm tình yêu của bạn thêm sâu đậm và khi ta đã đi qua sự đợi chờ, hạnh phúc cho ngày đoàn tụ sẽ ngọt ngào hơn bao giờ!



Lá thư trong tuần…
Em à … với những người đang yêu nhau sự xa vắng luôn mang lại nhiều cảm xúc. Nơi đây anh đang nhắn gửi những lời yêu thương tới em. Còn em nơi đó thì sao?

Anh không biết thời gian xa cách của chúng ta kéo dài tới bao lâu và sẽ còn xa cách đến độ nào. Nhưng anh tin rằng dù bao độ thu về hay bao độ đông sang thì nỗi nhớ anh vẫn da diết và xa nhau cũng là sự thử thách trong tình yêu, càng xa nhau tình yêu của chúng ta càng nồng thắm hơn …Đó mới là tình yêu đích thực. Em có tin như thế không?"

“Gửi chút nắng ngẩn ngơ cuối phố
Gửi chút mây phiêu lãng cuối trời xa
Thêm chút gió cho lòng ai bớt nhớ
Và chút mưa cho vợi mọi âu lo…”

Sáng thức dậy nghe gió mùa chạm cửa
Có mùa thu đi lạc xuống vai em
Bàn tay khẽ lùa mây vào trong tóc
Nắng như tơ vàng rụng xuống chân thềm .

Anh gửi lại bên hiên nhà nỗi nhớ
Mảng sương chiều lãng đãng dưới vòm cây
Gửi lại em tiếng chim trên tán lá
Cụm hoa vàng khép nép dưới mưa bay .

Anh gửi lại con đường đầy lá rụng
Hương ngọc lan thoang thoảng ở sau hè
Em có nhặt cất vào trong mái tóc ?
Để ngượng ngùng e ấp ngón tay che .

Mai anh đi lòng buồn như sương khói
Gió đầy thuyền cỏ úa giạt ven sông
Xin gửi lại buồn anh bên lá cỏ
Hỏi lòng em có biết nhớ đến anh…?


• Bất chợt thu
Rồi bất chợt thu về không có anh
Cái se lạnh cũng làm em tê tái
Những con đường như nối nhau dài mãi
Em chẳng biết đâu là điểm đỗ riêng mình…

Và bất chợt thu về giữa môi nhỏ hiền xinh
Em một mình ngồi hát bài ca cũ
Bài ca chẳng có hương hoàng lan quyến rũ
Bài ca chỉ nồng nàn như hương sữa thôi anh.

Và bất chợt thu về … áo khoác mỏng mong manh
Em xo ro giữa ngàn vì sao mỗi tối
Chuỗi sao băng qua… em thấy mình tồi tội
Nguyện cầu hoài vẫn chẳng được bên anh!

Và bất chợt thu về trong khóe mắt long lanh
Em lại khóc… nhưng khác ngày xưa vẫn thế
Em lại ước… dù vẫn biết rằng chẳng thể…
Thu ngoài kia lãng đãng gió may buồn!

Bất chợt thu về không có anh…



Hạnh phúc vì câu nói đùa “anh sẽ độc thân nếu ko lấy em”
Hạnh phúc vì kế hoạch “impossible” mà anh đưa ra.
Hạnh phúc khi vòng tay anh đưa ra trước màn hình Webcam.
Hạnh phúc khi nhận nụ hôn anh gửi qua YM!
Hạnh phúc khi đọc cái mail nhận được sáng sớm.
Hạnh phúc khi anh nói trong mắt anh vợ vẫn xinh


Giá mà có anh ở đây để nép sau lưng anh tránh mưa, như những cặp tình nhân đang tràn đầy yêu thương kia…

Để nói với anh là em nhớ anh nhiều lắm,

Để nghe tiếng cười anh khi em nhăn mặt dỗi hờn,

Để thao thao bất tuyệt cho anh nghe về những sự suy diễn và phân tích mang đậm phong cách em,

Để ôm anh từ đằng sau, vi vu trên con chiến mã bao nhiêu năm trên từng km với anh,

Để bất chợt cắn nhẹ vào vai anh và cười khúc khích…

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét